NGHIÊN CỨU GIÁ TRỊ ĐẶC ĐIỂM DƯỢC DI TRUYỀN CYP3A5 TRONG THEO DÕI NỒNG ĐỘ THUỐC TACROLIMUS Ở BỆNH NHÂN GHÉP THẬN
Từ khóa:
CYP3A5, Tacrolimus, ghép thậnTóm tắt
Nghiên cứu mô tả cắt ngang có phân tích, so sánh 57 mẫu máu ngoại vi bệnh nhân sau ghép thận sử dụng cho tách DNA xác định đa hình di truyền CYP3A5, tại Khoa Thận, lọc máu, Bệnh viện Quân y 103. Kết quả:
- Xác định đa hình gen CYP3A5: Bệnh nhân mang kiểu gen hoang dại CYP3A5*1/*1 là 3,5%, kiểu gen dị hợp CYP3A5*1/*3 là 45,6% và kiểu gen đột biến CYP3A5*3/*3 là 50,9%.
- Phân tích sự liên quan giữa kiểu gen CYP3A5 và nồng độ Tacrolimus: Bệnh nhân mang kiểu gen CYP3A5*1*1 + CYP3A5*1*3 có nồng độ đáy của Tacrolimus thấp hơn so với bệnh nhân mang kiểu gen đột biến CYP3A5*3*3 tại thời điểm tuần 1, tháng 1 và tháng 3 (7,85 ± 3,16 so với 10,38 ± 3,16; 7,30 ± 3,38
so với 11,74 ± 5,10 và 7,14 ± 3,46 so với 9,73 ± 2,61; p < 0,001). Bệnh nhân mang kiểu gen CYP3A5*1*1
+ CYP3A5*1*3 có tỉ số giữa nồng độ đáy và liều thấp hơn so với bệnh nhân mang kiểu gen đột biến CYP3A5*3*3 tại thời điểm tuần 1, tháng 1 và tháng 3.
Tài liệu tham khảo
1. Staatz C.E. and S.E Tett (2004), “Clinical pharmacokinetics and pharmacodynamics of tac- rolimus in solid organ transplantation”, Clin Phar- macokinet, 43 (10): pp. 623-53.
2. Mohammadpour N et al (2011), “A review on therapeutic drug monitoring of immunosuppressant drugs”, Iranian journal of basic medical sciences, 14 (6): p. 485-498.
3. Böttiger Y et al (1999), “Tacrolimus whole blood concentrations correlate closely to side-ef- fects in renal transplant recipients”. British journal of clinical pharmacology, 48 (3): p. 445-448.
4. Chen L and G.V.R Prasad (2018), “CYP3A5 polymorphisms in renal transplant recipients: influ- ence on tacrolimus treatment”, Pharmacogenomics and personalized medicine, 11: p. 23-33.
5. Vannaprasaht S et al (2013), “Personalized tacrolimus doses determined by CYP3A5 genotype for induction and maintenance phases of kidney transplantation”, Clin Ther, 35 (11): p. 1762-9.
6. Passey C et al (2011), “Dosing equation for tacrolimus using genetic variants and clinical fac- tors”, British journal of clinical pharmacology, 72
(6): p. 948-957.
7. Brunet M et al (2019), “Therapeutic Drug Monitoring of Tacrolimus-Personalized Therapy: Second Consensus Report”, Therapeutic Drug Monitoring, 41: p. 1.
8. Htun Y.Y, H.K Swe, and T.M Saw (2018), “CYP3A5*3 Genetic Polymorphism and Tacrolimus Concentration in Myanmar Renal Transplant Pa- tients”, Transplant Proc, 50 (4): p. 1034-1040.
